Chuyển nhà cho bố


Đưa bố về nhà mới xong, việc trọng đại trong đời hoàn thành, con lăn ra ngủ, một giấc sâu, thanh thản, không mộng mị. Mọi việc diễn ra suôn sẻ, tốt hơn dự tính, nhờ có bố giúp, con tin thế.
Cùng các anh chị lo việc cho bố con học được nhiều điều. Những gì trước nghe bây giờ mới thực trải nghiệm, mới hiểu. Ngắn dài gì cũng một chặng đường.

Lất phất mưa chiều mùa đông. Không còn cảm giác ngài ngại giữa nghĩa trang ngổn ngang đào bới. Một chút buồn, một chút cô đơn, một chút trống trải. Hàng xóm quanh bố chuyển sang nhà mới gần hết. Thưa người ngang qua ngõ, thưa những cơ hội chuyện trò. Đêm bố sẽ rời ngôi nhà có thảm cỏ xanh này. Số 270. Bố nhớ cũng được, quên cũng chẳng sao… Người trông coi đến nhận tiền công lần cuối.

Photobucket


Photobucket

Lo việc cho bố thấy trưởng thành thêm. Không khóc, không run bần bật như ngày nào. Cảm xúc ăn năn, hối hận đã buông tha con, từ bao giờ không biết. Con đi qua một quãng đường, từ đau đớn đến thanh thản... Giờ là lúc gặp lại bố. Hơi ấm thân thể bố còn nguyên vẹn đây, đâu phôi pha chút nào. Bàn tay con tuyệt vọng níu giữ hơi ấm đang tuột đi ngày nào giờ thanh thản thả vào không gian đêm tiếng kinh cầu. Đêm không bóng tối.



Con học được cách nói thành lời những suy nghĩ dù những thanh âm ấy có thể làm con rớt lệ. Nhớ khi xưa bố cũng hay xúc động, chuyện tâm tình nói vài câu đã rân rấn nước mắt… Con hít một hơi thật sâu: “Quần áo đây bố mặc vào kẻo lạnh! Đồ đạc khi đến nhà mới chúng con sẽ xếp vào sau”. Tắm đêm, dẫu trong hương trầm vẫn lạnh mà. Trời lất phất mưa.



Rời nhà cũ khi bóng tối còn dầy, đèn đường nhạt nhoà vàng võ trong màn mưa và sương mù buổi sáng. Bố cố nhớ đường nhé. Chúng con có dải dấu đấy, hướng về phía sân bay… Bình minh lên nhờn nhợt trên những cánh đồng hoa. Lần trước, khi chúng con lên đây mua nhà cho bố, con đường này còn đang thi công, mấp mô, gập gềnh, bụi tung đỏ cạch. Giờ phẳng phiu trải dài phía trước. Bố không bị xóc, không đau lưng chứ?



Mưa vẫn lất phất, ẩm ướt và lạnh lẽo. Thỉnh thoảng mới có một chiếc ô tô bật đèn chạy qua. Chúng ta đến sớm hơn dự kiến. Con hiểu rồi, chắc bố muốn dạo một vòng quanh khu nhà mới hả. Nào, tựa vào tay con, như ngày xưa ấy. Bước từ từ thôi. Cố thẳng lưng lên. Hít thật sâu. Nằm nhiều xẹp phổi, bác sĩ dặn thế bố có nhớ không? Nếu thấy mỏi thì bảo con dừng lại. Được rồi. Nào, quàng tay vào người con, ôm chặt vào. Đấm lưng thế có mạnh không?



Nhà mới của bố nằm trên một ngọn đồi, bố đã ghi nhớ chưa, ngay bên đường cái, một hồ nước với cây cầu đá phía trước, những hàng cây thẳng lối, những chiếc ghế đá kê dọc đường đi. Xe ô tô có thể đỗ ngay con đường trước nhà. Chúng con đã cố gắng mua chỗ tốt nhất trong khả năng của mình. Chắc bố hài lòng khi chỗ của mẹ sau này ở ngay bên cạnh... Giờ bố nghỉ ngơi đi, để chúng con xếp đồ đạc vào nhà.


Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Đưa bố về nhà mới xong, việc trọng đại trong đời hoàn thành, con lăn ra ngủ, một giấc sâu, thanh thản, không mộng mị. Mọi việc diễn ra suôn sẻ, tốt hơn dự tính, nhờ có bố giúp, con tin thế.

THOMOC at 12/04/2012 08:24 pm comment
Mình xem hôm trước rồi [ trong phần ảnh ] có cã còm .[img]3[/img]
THOMOC at 12/04/2012 09:46 pm reply
Mình củng bị như vậy từ rất lâu rồi ! cứ mò mẩm trả lời thôi ![img]4[/img]
Trần Thành Nhân at 12/04/2012 08:42 pm reply
Hệ thống không báo comment nên mình không biết. Đã reply rồi.


Nhận xét