Bỏ thuốc

- Bố, ai cho bố hút thuốc? - con gái dứ dứ ngón tay doạ nạt. Một cảm giác ngượng ngùng ngọt ngào rất đỗi hạnh phúc dâng trong lòng hắn. - Ăn cá, bố định hút một điếu cho đỡ tanh. - hắn chống chế - Không được. - Con gái nguýt dài một cái rồi cầm bao thuốc đi vào trong phòng - Bố không được nhìn đâu, để con cất đi. Không nhìn, nhưng nghe tiếng sách vở xột xoạt, hắn thừa biết con gái đang giấu thuốc lá của hắn vào ngăn kéo bàn học, dưới mấy quyển vở, nhưng hắn cười cười giả bộ: - Cất xong chưa, để bố còn vào? Tại sao không bỏ nhỉ? Hắn tự hỏi. Thực ra hắn đâu có nghiện nặng. Đơn giản đó là một thói quen. Một thói quen xấu. Thuốc lá chẳng cho hắn cảm giác gì ngoài vị đắng trên lưỡi và mùi hôi trong hơi thở. Từ hồi còn sinh viên bạn hắn bảo hôn một đứa hút thuốc chẳng khác gì liếm một cái gạt tàn, nhưng mấy thằng hút thuốc như hắn đáp lại rất cùn rằng khối đứa thích liếm gạt tàn. Hắn bảo thuốc lá chẳng giúp gì được hắn, thế nhưng khi nhìn hắn rít thuốc, ai cũng nghĩ hắn đa...