Chuyện cười con kể


Đọc tag "đùa một chút" hai đứa trẻ rinh rích cười, hình như chúng phát hiện ra bố cũng biết đùa. Mấy ngày sau:
Con gái: Bố viết chuyện tiếu lâm đi.
Bố: Chuyện gì nhỉ?
Con gái: Về cái blog của bố ấy.
Bố: !!!
...Một lúc sau
Con gái: Con đặt tên cho bố nhé?
Bố: !!! Tên gì?
Con gái: Trán thành nhăn.
Bố: !!!
Con gái: Đố bố nhé. Một bức tranh vẽ toàn đàn ông, tại sao lại đặt tên là “Thiếu nữ”?
Con trai: Dễ ợt, bố biết rồi. Đến lượt con đố. Có một anh đi mua ngựa, người bán bảo đây là con ngựa rất thông minh, muốn nó chạy chỉ cần nói “Tạ ơn chúa!”, còn muốn nó dừng thì ra lệnh “Dừng lại!”. Anh này hí hửng trèo lên ngựa và nói “Tạ ơn chúa!”. Con ngựa phi như bay lên đỉnh núi. Thấy phía trước là vực thẳm, anh sợ quá, không biết ngựa có nghe lời không, anh cuống cuồng hét “Dừng lại!”. Con ngựa dừng phắt lại trước miệng vực. Anh thở phào nhẹ nhõm và nói “Tạ ơn chúa!”. Cả ngựa và anh ta bay vèo xuống vực.
Bố: Theo con thì tại sao?
Con trai: Vì anh ta quên mất đó là câu thần chú.
Bố: Đúng. ( nghĩ thầm: anh này chết vì lời nói chân thành từ đáy lòng mình bị hiểu sai). Thế con có nghĩ khi đang bay xuống vực, anh ta bỗng tỉnh ra và hét “Dừng lại!” được không?
Con trai: Không. Không kịp.


Nhận xét